Không nhà một kiếp cũng đành thôi
Chẳng thích đừng thân kệ nghĩa rồi
Chạnh bóng sương mờ cho lệ dỗi
Buồn tình gió quạnh để mưa trôi
Âm thầm lối cũ bao mùa đổi
Lạnh lẽo đường xa mấy hạ bồi
Tủi bước phong trần hoa trút vội
Ai nào ngóng đợi mảnh hồn côi